Chưa yên chưa ổn giữa cuộc đời
Ngoảnh
đi ngoảnh lại đã ba mươi
Gia
tài vỏn vẹn dăm câu chữ
Cùng
mảnh tình con đã cũ rồi.
Nến
lại thắp nhiều thêm một ngọn
Cụng
ly rượu nhạt với màn đêm
Chợt
thấy môi mình sao chát đắng
Còn
đâu dư vị nụ hôn mềm.
Nào
nghĩ ngày xưa xa đến vậy
Để giờ
quay quắt nhớ về nhau
Tóc đã
điểm trên đầu sợi bạc
Thương
một thời xanh mướt qua mau.
Vang
vọng mãi vẫn điều ước cũ
Như
ánh trăng vằng vặc trong đêm
Nến đã
tắt, ước thêm lần nữa
Chẳng
ước gì đâu, chỉ ước Em !
Giang Tuấn Đạt
2003