Tuesday, April 30, 2013

Khúc không em


















Em đi rồi, chỉ còn anh với cát
Biển không còn hát những khúc yêu đương
Chiều rộng quá, hàng dừa xanh ngơ ngác
Dẫn về dâu thăm thẳm một con đường?

Như chú còng trót say đắm đơn phương
Cứ lặng lẽ, cứ âm thầm xe cát
Vô tình thế, làm sao em biết được
Biển nơi anh đang mặn đến khôn cùng.

Một mùa Hè vội vã cháy sau lưng
Ném muôn cánh phượng hồng vào gió nóng
Anh chẳng biết tìm đâu trên cát bỏng
Khi phía nào sóng cũng vỗ không em...

Giang Tuấn Đạt
2004

Lãnh cảm mùa Thu


















Có phải duyên mình không hạnh ngộ
Nửa đời đơn độc vẫn còn đây
Người đến thoảng qua như làn gió
Thờ ơ đến tận phút chia tay.

Xin hãy nhìn anh thêm lần nữa
Chưa quen người đã vội đi rồi
Tương tư biết ngỏ cùng ai được
Khi đến mùa thu cũng bỏ rơi.

Mới biết mùa thu em lãnh đạm
Chỉ có heo may với lá vàng
Sao chẳng nhìn anh thêm lần nữa
Để cho mùa hạ đỡ đa mang.

Và thế là anh không giữ nổi
Người đi, xa mặt lại cách lòng
Bên ấy em về cùng cỏ nội
Bên này anh dạm ngõ mùa đông.

Giang Tuấn Đạt
2003

Monday, April 29, 2013

Lời sa mạc
















Tình yêu ấy biến anh thành hạt cát
Ước gì em đã chẳng hóa Mặt trời
Thiêu đốt anh ngày ngày bỏng rát
Biết đâu là những khô khát khôn nguôi.

Tình yêu ấy biến anh thành đá tảng
Như vô tri vô giác đứng bên đời
May mắn quá, trái tim này không chết
Vẫn còn mơ sống lại thuở yêu người.

Tình yêu ấy biến anh thành đất nẻ
Nơi mênh mông chỉ có dấu lạc đà
Em làm sao biết điều gì âm ỉ
Khiến xương rồng gai góc vẫn đơm hoa.

Rồi đêm xuống, em về bên kia núi
Để lại bao nhiêu rát bỏng nơi này
Xin chỉ có giọt sương này rất mặn
Như chút tình không thể nói ai hay...


Giang Tuấn Đạt
2011

Chút tình xưa



















Vẫn con phố nhỏ, vẫn hàng cây
Mười mấy năm rồi chẳng đổi thay
Có làn mưa nhỏ như hò hẹn
Để cho hoa tím chợt rơi đầy.

Có kẻ lại dừng nơi quán cóc
Bỗng nghe hoài niệm thoáng qua lòng
Thương ôi cái thuở còn xanh tóc
Gót nhỏ ai còn xuống phố không?

Gót nhỏ giờ không còn xuống phố
Phong sương cũng điểm tóc xanh rồi
Chỉ có mùa xuân là vẫn thế
Nồng nàn như cái thuở hai mươi.

Trách gì cái thuở đa mang ấy
Đã từng mơ mộng những trăm năm
Trách gì gót nhỏ vô tâm ấy
Để mãi vẹn nguyên một vết hằn...

Vẫn biết duyên kia chỉ một lần
Hẹn hò giờ chỉ với mưa xuân
Quay về hong lại vài câu cũ
Gửi chút tình xưa đến cố nhân.



Giang Tuấn Đạt
2010

Thursday, April 11, 2013

Tình yêu

















Có tình yêu giống như cơn gió thổi
Vờ vĩnh trao nhau những hẹn hò
Rồi không đến, không một lời nhắn gửi
Ta một mình thao thức đón đưa.

Có tình yêu như nắng ban trưa
Cồn cào cháy bùng khô khát
Rồi một ngày như hoàng hôn phai nhạt
Âm thầm lịm tắt ở trong nhau.

Có tình yêu giống như nỗi đau
Cào xé cõi lòng chật hẹp
Để lại vết thương không gì hàn gắn được
Dẫu người đã nguôi quên.

Có tình yêu giống như em, như em
Là vờ vĩnh đến vô tình của gió
Là hoang vắng của trưa hè khát lả
Là nỗi đau
Cay đắng,
Ngọt ngào,

Có tình yêu giống như ta,
Dại dột

Một lần
Vĩnh viễn
Đã trao...



Giang Tuấn Đạt
2010