Đóa hồng này tôi xin gửi cho em
Nếu
không yêu, người ơi, xin đừng nhận
Đừng
sợ mất lòng, đừng nghĩ tôi hờn giận
Bởi
tình yêu đâu phải một món quà.
Những
muộn phiền tôi sẽ gắng vượt qua,
Sẽ
không đến tìm em như thuở trước,
Sẽ
không gọi cho em mỗi khi không ngủ được
Chỉ để
nghe một lời chúc dịu dàng.
Có thể
em cũng cảm thấy hơi buồn
Khi
trả lại những cánh hoa vô tội
Nhưng
dẫu vậy còn hơn lòng thương hại
Cũng
dịu dàng mà giết chết tình yêu.
Nhận
lại đoá hoa, tôi hiểu được một điều
Không
có em, không phải là mất hết
Như
thơ vậy, sau nỗi buồn da diết
Thì
một ngày kia, thơ lại biết đa tình.
Giang Tuấn Đạt
2003