Cúc hết vàng tươi, nắng hết hồng
Hanh
hao gió thổi dọc triền sông
Xa lắc
người đi không ngoảnh lại
Âm
thầm phố nhỏ bước sang đông.
Chợt nhớ
mùa xưa trong ký ức
Nồng
nàn hơi ấm phút cầm tay
Như
thể mãi vẫn là thao thức
Tiếc
người xưa không ở bên này.
Tuyết
trắng sẽ rơi đầy trên phố
Mùa
xưa ơi, rồi có quay về ?
Em có
lại là em áo đỏ,
Đốt
cháy bùng lên những đam mê ?
Xin
hãy đừng chỉ là nỗi nhớ
Dắt ta
đi hờ hững bên đời
Ai áo
đỏ đang về cuối phố
Sao cứ
là xa lạ mãi thôi ?
Giang Tuấn Đạt
2003
No comments:
Post a Comment