Rồi chỉ
còn phố vắng với mình anh
Chếnh
choáng bởi một điều gì rất lạ
Cứ tự nhủ
đó chỉ là tiếng lá
Một thoáng
xạc xào khi giáp mặt mùa đông.
Một thoáng
xạc xào... Liệu có phải vậy không?
Sao cứ
thấy lòng mình như sợ hãi
Lo trái
tim thêm một lần khờ dại
Khi nhận
ra điều ấy - dẫu mơ hồ...
Ước chỉ là
vỏn vẹn giấc mơ
Nơi phố
vắng mãi chỉ là tiếng lá
Anh sẽ như
cơn gió mùa xa lạ
Gom tư
tình gửi đến một vầng trăng...
Giang Tuấn Đạt
2011