Có một ngày khi anh đến bên em
Và
nhìn em bằng ánh nhìn ấm áp
Thì em
chợt nhận ra
Hạnh
phúc là những gì giản đơn và rất thật
Và với
riêng em
Hạnh
phúc bỗng thật hơn tất cả mọi điều.
Hình
như là em đã bắt đầu yêu
Đã
biết vui cùng những gì nhỏ bé,
Cả với
những gì mà trước đây em không hề để ý
Em lớn
hơn mỗi ngày
Ngay
trong từng suy nghĩ
Về gia
đình,
Về
cuộc sống,
Về
anh.
Có một
ngày anh đã đến bên em
Không
ngựa trắng, cũng không là hoàng tử
Không
hoa hồng, một trăm bông rực đỏ
Chỉ
một ánh mắt nhìn
cho em chợt
tan ra.
Trang
cổ tích một thời em thanh thản bước qua
Không
nuối tiếc, cũng chẳng hề thất vọng
Hạnh
phúc của em là mỗi ngày đang đến
Rất
nồng nàn,
Mà
giản dị,
Như
anh.
Anh có
tin em ao ước cho mình
Một
điều thôi, chỉ một điều rất nhỏ
Anh
hãy là anh, chứ đừng là hoàng tử
Nhưng
ước gì anh đã đến sớm hơn!
Giang Tuấn Đạt
2003